(Ai có hứng thú với phim Hàn Xẻng thì đọc, ai không có: kéo xuống đọc lời kết rồi kéo lên đọc truyện cũng chưa muộn. Ngắn thôi. Và không hài hước đáp gạch gì đâu) …Cô đứng thẫn thờ bên thành cầu. Mắt nhìn vu vơ. Nắng chiều xuống và cả dòng sông chưa bao giờ trông buồn như thế. Cô đứng nhìn cảnh vật hồi lâu. Tay xoay xoay một chiếc chìa khóa… Mọi việc diễn ra nhanh quá, dồn dập chỉ trong 2 tuần khiến cô không thể suy nghĩ gì được. Mới đó mà đã 1 năm cô và anh quen nhau… Một năm trước… Anh đến với cô như một sự tình cờ của số phận. Một sự tình cờ, mà có lẽ một đứa con gái mơ mộng như cô cũng chưa từng mơ đến. Một sms cô gửi nhầm số cho anh. Và thế là họ quen nhau. Họ nhắn tin, gọi điện. Cô không tin vào những chuyện tình yêu như thế, anh cũng không. Họ chỉ đơn giản như 2 người bạn, không biết mặt, giống như một trò chơi mà cả 2 đều thấy hứng thú… 6 tháng không biết mặt nhau. Cô thường kể với bạn bè về anh như một hoàng tử hay một hiệp sĩ trong những câu chuyện cổ tích cô thường hay...