Chuyển đến nội dung chính

Chuyện linh tinh ngoài chợ

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa…
- Xuân Quỳnh -

Hôm nay tiện đi học về anh đi chợ mua rau. Thật ra thì ngày nào anh cũng đi chợ mua rau chứ không riêng gì hôm nay. Nhưng hôm nay anh mua sớm hơn mọi ngày. Và hôm nay cô bán rau cũng dọn gánh hàng ra sớm hơn mọi ngày. Từ khi lên Hà Nội đến giờ anh toàn mua của cô. Cô không ngồi bán trong chợ mà ngồi một mình một chỗ ở ngay đầu ngõ nhà anh. Mua mãi rồi cũng thành quen. Anh cũng hay lê la chuyện này chuyện kia. Cô biết anh người Hạ Long, sinh viên Luật. Anh biết cô dân Nam Định, có 2 con đang học Đại học. Đại khái câu chuyện thường diễn ra trong 2,3 phút và xoay quanh mấy chủ đề kiểu như: “rau hôm nay đắt thế cô?”, “ừ mấy hôm nay mưa to rau đắt con ạ, mà cô bán rẻ cho”. Tính anh cũng hay chuyện. Ai quen anh chắc đều biết là anh có thể liệt vào hàng nói lắm. Anh hay hỏi cô mấy cái rau cỏ linh tinh này nấu thế nào, cô hay kể lể chuyện mấy mẹ con tối qua vừa nấu nồi canh to với đống rau bán ế…

Dạo anh mới nghỉ hè lên không thấy cô bán cả tuần liền. Chả biết cô đi đâu mất. Xong tuần vừa rồi lại thấy cô lên. Hỏi ra thì cô vừa cười vừa bảo đi mua rau bị tai nạn xe máy, tỉnh dậy thấy nằm trong bệnh viện rồi, may không chết…

Hôm nay cô mượn xe đạp anh về nhà lấy hũ dưa muối để quên. Anh cười, bảo “để cháu bán hàng cho :))”. Đến lúc mua rau xong cô còn cho thêm mấy quả sấu, bảo: “Cô thích tính con. Hay làm con rể cô nhé?” Xong cô lại tự nói một mình: “À mà con gái cô xấu lắm!”…

Anh cười…

Trong chợ đầu ngõ nhà anh còn có một hàng bán thịt. Trước anh hay mua ở đấy nhưng dạo này ít mua hơn vì chị này bán đắt. Chị này dẻo mồm. Lần nào thấy anh qua cũng gọi với theo “sao lâu không mua cho chị?”. Anh nhớ có lần nghe chị này nói chuyện với bà bán thịt gà bên cạnh, nhờ mua hộ chai Chivas để đi tết cô giáo của con…

Từ hồi không mua thịt của chị bán trong chợ, anh chuyển sang mua của một anh bán cạnh bờ ao gần nhà. Anh này bán cả thịt lợn cả rau (nhưng anh không mua rau bao giờ). Anh này bán không đắt lắm mà quan trọng là chỉ bán buổi chiều nên thịt mới, không sợ mua phải thịt ôi từ sáng. Anh cũng vui tính. Vừa bán hàng vừa để điện thoại bật mấy bài nhạc vàng rồi hát theo.

Đi xa xa về phía cuối chợ còn có một bác già già bán cá. Dạo này anh chuyển sang ăn cá nhiều vì mới học được món cá sốt cà chua vô cùng bá đạo =)) Anh nhớ có lần đi mua cá. Định là mua một con cá rô đồng 5 lạng, cuối cùng bác bán cá bắt cho con 8 lạng, xong cứ gạ anh mua. Cuối cùng hôm đấy anh làm một bữa cá sốt cà chua với canh dưa đầu cá ăn ngon thôi rồi =P~

Ngày nào anh cũng đi chợ. Có những hôm rảnh rảnh, anh đi lần lượt: anh bán thịt, cô bán rau, chị bán thịt, bác bán cá rồi vòng ngược lại: bác bán cá, chị bán thịt, cô bán rau, anh bán thịt… Chỉ mua mớ rau, ít lạc với vài quả trứng. Nhưng anh cứ thích đi như thế…. Chẳng hiểu…

Gần 12h đêm rồi cơ à ? Định viết cái khác cơ. Chẳng hiểu sao lại thành ra thế này :-< Thôi kệ…

Mà không biết con cô bán rau có xinh không nhỉ? 


Hà Nội, ngày 19 tháng 9 năm 2011

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ngày cũ đã qua...

Trong khi chờ đợi Phần 2 của "Nơi mùa thu bắt đầu...". Vô tình anh có một cuộc trò chuyện với một nhân vật của Phần 1. Kiểu như "Tâm sự đêm khuya" ấy. Và anh muốn viết 1 cái gì đấy. Dạo này anh thèm được viết như người ta thèm uống nước vậy. Anh viết 1 cách điên loạn và lảm nhảm. Giống như trong 1 thời gian dài những câu chữ ấy bị dồn nén lại và đến bây giờ thì nó cứ thế phun ra một cách hỗn loạn không theo một trật tự nào cả. Đêm nay, hay nói đúng hơn là sáng nay (vì có lẽ mặt trời cũng sắp lên rồi) anh lại viết. À nhưng đừng ai nghĩ rằng anh bị tự kỉ hay tâm thần zở hơi gì mà anh thức khuya thế. Anh hoàn toàn bình thường. Lý do anh viết bài này cũng bình thường như mọi điều bình thường khác trong cuộc sống của anh thôi. Đơn giản là anh ngồi chơi game với mấy thằng bạn anh đến 2h30 sáng, anh đang chuẩn bị tắt máy đi ngủ thì bất ngờ người ấy xuất hiện. Và cũng như vài lần trước đây, 2 người bắt đầu nói chuyện. Những câu chuyện không đầu không cuối, những câu chuyện,...

Ký sự tình yêu - Kỳ 4: Yêu... Không yêu...

Có yêu thì nói rằng yêu Không yêu thì nói một điều cho xong Nhưng mà anh thích lông bông Anh không thèm nói cho lòng (em) tương tư :-" ... Giá mà tình yêu đơn giản như trò chơi bói cánh hoa… Yêu. Không yêu. Yêu. Không yêu. Yêu. Không yêu. Yêu… Nhưng mọi thứ lại không chỉ có hai nửa như thế. Rằng người ta chẳng thể nào mà chia những mối quan hệ ra làm hai: Yêu và không yêu. Hay thậm chí, “yêu” và “không yêu” cũng chẳng phải là điểm đầu và điểm cuối của cái quá trình phát triển tình cảm bình thường. Nếu mọi thứ cứ đi theo đúng lộ trình của nó từ “không yêu” đến “yêu” rồi ngược lại thì chắc các nhà làm phim (đặc biệt là Hàn Xẻng) và các tiểu thuyết gia sẽ chẳng còn gì mà mổ xẻ khai thác, người đọc chúng ta cũng chẳng có nhiều cơ hội mà khóc lóc sụt sùi nức nở cho những câu chuyện tình yêu ngang trái lâm li ướt át đau đớn tuyệt vọng rung động cả đất trời… ... Yêu thương là cảm giác. Mà đã là cảm giác thì chẳng thể nào nắm bắt được. Giữa “yêu” và “không yêu” đôi khi mong manh như bứt m...

Sống có nguyên tắc

"Nếu cứ mãi giữ NGUYÊN ắt một ngày sẽ TẮC"  Anh là một thằng sống có nguyên tắc. Hẳn là nhiều người đọc xong sẽ bật cười mà rằng “Thằng này mà còn gọi là có nguyên tắc thì chắc đến Chí Phèo cũng sống có nguyên tắc được!”. Nhưng sự thật thì anh tự thấy mình sống có nguyên tắc. Và tất nhiên, Chí Phèo, cũng có một phần nào đấy của sự sống có nguyên tắc (thí dụ như nguyên tắc “chỉ rạch mặt ăn vạ khi có đông người” hay nguyên tắc “giải quyết mâu thuẫn bằng bạo lực và cảm tử”). Anh thì không thích giải quyết mâu thuẫn bằng bạo lực, và càng không thích rạch mặt ăn vạ (ăn vạ thì có thể chứ rạch mặt thì không). Nhưng anh vẫn là người sống có nguyên tắc.