Chuyển đến nội dung chính

Từ DotA đến bạn bè, tình yêu, cuộc sống và câu chuyện giao thông Hà Nội

"Một ngày của anh bắt đầu rất sớm và kết thúc rất muộn. Anh dành phần lớn thời gian vào những việc vô nghĩa nhưng lại mong muốn sống một cuộc sống có ý nghĩa” .                                  

                                                              (Lời giới thiệu của một người bạn về anh)


Anh biết đến máy tính cách đây hơn 10 năm. Điều đó có nghĩa là, máy tính là người thầy, người bạn, người yêu thân thiết của anh trong một khoảng thời gian rất dài và rất xa. Anh biết chơi điện tử (sau đây anh gọi là chơi game cho sành điệu) cách đây cũng xấp xỉ 10 năm. Anh biết đến game AOE – Age of Empire (mọi người gọi thân mật là Đế chế) từ khi ở chỗ anh quán net đang là một khái niệm xa xỉ (hay ít nhất là anh nghĩ thế). Hồi đấy niềm vui chơi game của anh cũng rất là giản dị, không đòi hỏi cao như bây giờ. Anh có thể bỏ nhiều tiếng đồng hồ chỉ để ngồi bấm chuột cho thằng nông dân chạy đi chạy lại và phi mấy con hươu con voi rồi xẻ thịt đem về. Hết. Nghe có vẻ nhàm chán nhưng đối với anh hồi đó thực sự là một thế giới hoàn toàn mới. Lớn hơn chút nữa, anh chơi game nhiều hơn và cũng yêu cầu cao hơn. Anh biết đến game DotA (Defense of the Ancients) cách đây 3 năm, và đây là game anh gắn bó thân thiết nhất. Rồi một hôm, trên đường đạp xe đi học, anh chợt nghĩ ra là ngoài việc đốt thời gian vào chơi DotA thì anh còn có thể làm gì với nó được nữa hay không? Và gần như câu trả lời hiện ra lập tức trong đầu anh: Viết! Tất nhiên, vì còn có thể là gì khác được nữa?

Để giúp cho bài viết đỡ khó hiểu, anh sẽ đưa ra một số khái niệm để mọi người tiện theo dõi, đối chiếu:

1. DotA: Là tên viết tắt của “defense of the ancients” (có nghĩa là “bảo vệ của người xưa” – trích google translate). Game diễn ra theo các trận đấu độc lập, mỗi trận đấu gồm 10 người chia làm 2 phe, mỗi phe 5 người: phe Trọng điểm (sentinel) và phe Tai họa (scourge) – lại google translate. Bắt đầu game mỗi người sẽ lựa chọn một anh hùng (hero) cho riêng mình. Mục tiêu cuối cùng của game là xách cuốc xẻng (item) và dùng kĩ năng của mình (skill) để đập vỡ nhà đối phương (bên Trọng điểm là một cây bonsai còn bên Tai họa là một bộ xương người ướp lạnh).

2. Bạn bè: là những người chơi với nhau và coi nhau là Bạn :X

3. Tình yêu: là một khái niệm trừu tượng và rắc rối nhưng ai cũng hiểu chỉ vài người không hiểu… Nhưng vì anh đã trót bảo rằng sẽ đưa ra khái niệm nên: “Tình yêu là một khái niệm đa nghĩa trong cách diễn đạt và cách hiểu của mọi người, nhưng theo nghĩa chung nhất, tình yêu là trạng thái tình cảm của chủ thể này đối với một chủ thể khác ở mức cao hơn sự thích thú và phải nảy sinh ý muốn được gắn kết với chủ thể đó ở một khía cạnh hay mức độ nhất định. Tình yêu được cho là loại cảm xúc mạnh mẽ nhất, đẹp đẽ nhất nhưng cũng khó nắm bắt, định nghĩa nhất, ngay cả khi đem ra so sánh với các loại cảm xúc khác.” (theo Wikipedia). Khái niệm tình yêu trong bài chỉ nhằm nói đến tình yêu nam nữ (cả trong sáng và trong tối).

4. Giao thông Hà Nội: là khái niệm chỉ sự hỗn loạn khi bước chân ra đường ở Hà Nội. Hết. (May quá, cái này ai ở Hà Nội cũng hiểu nên anh không cần nói nhiều).

5. Cuộc sống: (cái này anh chịu, không đưa ra được khái niệm)

Chắc hẳn là đến đây sẽ có nhiều người thắc mắc không biết đang đọc cái gì? Thật ra anh nghĩ chắc mọi người đọc note anh viết đều hỏi câu hỏi đấy (và có lẽ đọc xong cũng vẫn chưa trả lời được). Chính vì vậy hôm nay anh sẽ cố gắng viết thật rõ ràng mạch lạc :->

Bài học số 1:

Với bạn bè: “Hạnh phúc là hi sinh” – Nguyên Châu ft. Châu Khải Phong

Như anh đã giải thích ở trên. khi bước vào một trận DotA, mỗi người sẽ chọn một anh hùng cho riêng mình. Tùy theo sở thích từng người mà lựa chọn, có người chọn anh hùng thông minh (mưu trí, giỏi nấp trong bụi cây quăng cuốc xẻng ra rồi bỏ chạy), có người chọn anh hùng nhanh nhẹn (bất ngờ xuất hiện tấn công liên tục và nếu đối phương không chết thì mình chết), có người chọn anh hùng khỏe mạng (kiểu đầu óc ngu si tứ chi phát triển chỉ biết lao vào ăn hết cuốc xẻng khiến đối phương kinh hãi mà bỏ chạy), cũng có người tự tin vào khả năng của mình nên để máy lựa chọn ngẫu nhiên (random) cho mình một anh hùng. Nhưng dù thế nào đi nữa, khi cuộc chiến bắt đầu (tính từ khi có tiếng tù và thổi và gà gáy lúc 6h sáng), sẽ không còn có sự lựa chọn nào khác.

Như một lẽ dễ hiểu, trong một đội (team) gồm 5 người thì mỗi người sẽ có một nhiệm vụ riêng. Có người mang trọng trách là anh hùng “về sau” (late hero) – càng về sau càng mạnh, có người mang trọng trách là anh hùng đỡ hết cuốc xẻng (tank hero), có người mang trọng trách là anh hùng hỗ trợ (support hero)… Và đôi khi, có những anh hùng mang trọng trách chết cho đồng đội mình được sống. Trong một trận đấu, có những anh hùng rất giàu và cũng có những anh hùng rất nghèo. Có những người cấp độ rất cao (tức là rất mạnh ấy) cũng có những người cấp độ rất thấp. Bởi đơn giản vì nhiệm vụ của họ là như thế, nhiệm vụ của họ là núp trong bụi rậm, quan sát và khi cần thiết thì lao ra hỗ trợ và bảo vệ người khác, lúc cấp bách quá thì lao ra để cản đường và hi sinh. Mục tiêu cuối cùng là chiến thắng của cả 5 người. Nên có lẽ một chút hi sinh ấy cũng không phải là vô nghĩa.

(Nói trong game vậy thôi chứ nếu ngoài đời mà phải lao ra hi sinh cho ai thì anh cũng phải xem xét đã :-“ Dù sao, đấy cũng là một điều anh học được)

Bài học số 2:

Trong cuộc sống: “Mặc kệ người ta nói” – Trí Hải

Không ai vừa bắt đầu làm một cái gì mà đã giỏi ngay được (trừ những trường hợp thần đồng anh không nói). Chơi DotA cũng vậy. Thậm chí có khi chơi mãi cũng không giỏi lên được (trường hợp của anh chẳng hạn :-< ). Nhưng anh quan niệm chơi game để cho vui nên miễn sao chơi vui là được. Anh không có thói quen chửi bới đồng đội cũng như đối phương khi chơi game. Bởi anh thấy làm thế chả được tích sự gì cả. Với anh, chỉ đơn giản là vui thôi, mặc kệ người ta nói…

Bài học số 3:

Về tình yêu: “Đừng nhìn lại” – Lương Bằng Quang

Trong 1 trận đấu DotA, có cả tỉ thứ có thể khiến 1 người chơi cảm thấy bực mình: bị chết nhiều, bị đồng đội chửi nhiều, nghèo không có tiền mua sắm đồ, mạng lag, gặp phải mấy thằng chơi gian lận, bị buzz yahoo… Đủ thứ trên trời dưới đất. Và kết cục là anh bị thua. Nói chung những lúc đấy anh cũng ức chế lắm. Cũng muốn phun ra những câu *^)#$& lắm. Nhưng phun ra rồi cũng chả khiến anh thắng được. Nên thôi, anh chơi ván khác, bắt đầu lại từ đầu, lựa chọn một anh hùng mới, một cách chơi mới, tìm những niềm vui mới. Dù sao thì cái gì đã qua cũng nên để nó đi qua, coi như là một trải nghiệm…

Bài học số 4:

Giao thông Hà Nội: “Nàng kiều lỡ bước” – HKT

Tự dưng anh nghĩ đến cái tên này. Một ngày anh tham gia “sự hỗn loạn của Hà Nội” (mà mọi người gọi là “giao thông Hà Nội”) ít nhất 2 lần. Mỗi lần đạp xe trên đường là anh lại có cảm giác như đang chơi DotA…

- Sang đường phải hổ báo: giống như chơi DotA, không được sợ, nếu sợ là chết (tất nhiên không sợ thì cũng có thể chết thôi). Anh phát hiện ra một điều là khi sang đường thì cứ phải nhằm mũi ô tô mà đi (trừ xe bus ra), và đã sang là phải sang một mạch. Nhưng không phải cứ thế mà cắm đầu sang, chết đấy. Trước khi nhằm mũi ô tô mà đi phải quan sát kĩ xem thời cơ đã đến chưa, giống như trong DotA, có những lúc chỉ nhanh chậm vài bước chân thôi cục diện trận đấu đã khác.

- Ra đường không có đồ thì nên im lặng làm việc của mình: cái này dễ hiểu, đại khái là dù mình có chơi giỏi thế nào, pro thế nào mà không cầm theo đồ (item) trong người thì tốt nhất khi gặp đối phương hổ báo thì né ra, đừng liều mạng chiến đấu, chết đấy.

- Không phải mọi thứ đều hiện ra trước mắt, vì thế hãy cảnh giác: trong DotA có khái niệm tàng hình (invisible) và di chuyển tức thời (blink), đi đường Hà Nội cũng vậy. Đừng quá tin vào 2 mắt mình (nhưng cũng đừng vì thế mà nhắm mắt lại, chết đấy). Cái này phụ thuộc nhiều vào linh cảm và cảm giác :)) Ví dụ như anh đang đi ngoài đường, có cả tỉ thứ có thể bất ngờ xuất hiện: người sang đường, chó mèo sang đường, ô tô sang đường, xích lô sang đường, xe rác sang đường… những cái thứ ấy có thể bất ngờ xuất hiện ở mọi đoạn đường. Và nếu chẳng may xảy ra va chạm, anh sẽ áp dụng quy tắc bên trên.

- Khi sự cố xảy ra, cứ vui vẻ chờ đợi: chẳng may trong khi chơi DotA có một người bị disconnect (tức là mất kết nối mạng) thì mọi người sẽ phải dừng lại chờ đợi trong một khoảng thời gian. Anh thường hay tận dụng thời gian đấy để tán phét với bạn bè hoặc ra ngoài ngó qua facebook một tí :”> Đi đường Hà Nội, chuyện nghẽn mạng là điều thường xuyên xảy ra, tất nhiên không được thoải mái và nhanh chóng như khi chơi DotA, nhưng anh vẫn cố gắng bình tĩnh hết mức có thể (mặc dù phải nói là cái kiểu tắc đường dễ khiến người ta phát điên lên lắm)…

Viết đến đây thì anh mới nhận ra là mình viết dài và lan man quá rồi, không được rõ ràng mạch lạc như mong muốn ban đầu của anh :-< Nhưng coi như cũng là thỏa mãn cái hứng thú viết lách, tiếc là dài quá dễ khiến mọi người ngại đọc :-

Bỗng dưng anh nhớ ra một câu nói của ai đó anh đã đọc được đâu đó, anh mượn tạm để kết thúc bài này:

“Nếu bạn xem cuộc đời bạn như một trò chơi thì ít nhất hãy cho mọi người biết luật”.

Xem nào, luật chơi của anh rất đơn giản: sống bình thường, yêu thương và làm việc :X

 

(Tag những người bạn, những người biết chơi DotA, những người biết yêu và những người tham gia giao thông Hà Nội -> phát hiện ra là sẽ phải tag gần hết danh sách bạn bè :-< Nên thôi anh tag đại diện vài người hay đọc note của anh)

Hà Nội, ngày 10 tháng 9 năm 2011

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ngày cũ đã qua...

Trong khi chờ đợi Phần 2 của "Nơi mùa thu bắt đầu...". Vô tình anh có một cuộc trò chuyện với một nhân vật của Phần 1. Kiểu như "Tâm sự đêm khuya" ấy. Và anh muốn viết 1 cái gì đấy. Dạo này anh thèm được viết như người ta thèm uống nước vậy. Anh viết 1 cách điên loạn và lảm nhảm. Giống như trong 1 thời gian dài những câu chữ ấy bị dồn nén lại và đến bây giờ thì nó cứ thế phun ra một cách hỗn loạn không theo một trật tự nào cả. Đêm nay, hay nói đúng hơn là sáng nay (vì có lẽ mặt trời cũng sắp lên rồi) anh lại viết. À nhưng đừng ai nghĩ rằng anh bị tự kỉ hay tâm thần zở hơi gì mà anh thức khuya thế. Anh hoàn toàn bình thường. Lý do anh viết bài này cũng bình thường như mọi điều bình thường khác trong cuộc sống của anh thôi. Đơn giản là anh ngồi chơi game với mấy thằng bạn anh đến 2h30 sáng, anh đang chuẩn bị tắt máy đi ngủ thì bất ngờ người ấy xuất hiện. Và cũng như vài lần trước đây, 2 người bắt đầu nói chuyện. Những câu chuyện không đầu không cuối, những câu chuyện,...

Ký sự tình yêu - Kỳ 4: Yêu... Không yêu...

Có yêu thì nói rằng yêu Không yêu thì nói một điều cho xong Nhưng mà anh thích lông bông Anh không thèm nói cho lòng (em) tương tư :-" ... Giá mà tình yêu đơn giản như trò chơi bói cánh hoa… Yêu. Không yêu. Yêu. Không yêu. Yêu. Không yêu. Yêu… Nhưng mọi thứ lại không chỉ có hai nửa như thế. Rằng người ta chẳng thể nào mà chia những mối quan hệ ra làm hai: Yêu và không yêu. Hay thậm chí, “yêu” và “không yêu” cũng chẳng phải là điểm đầu và điểm cuối của cái quá trình phát triển tình cảm bình thường. Nếu mọi thứ cứ đi theo đúng lộ trình của nó từ “không yêu” đến “yêu” rồi ngược lại thì chắc các nhà làm phim (đặc biệt là Hàn Xẻng) và các tiểu thuyết gia sẽ chẳng còn gì mà mổ xẻ khai thác, người đọc chúng ta cũng chẳng có nhiều cơ hội mà khóc lóc sụt sùi nức nở cho những câu chuyện tình yêu ngang trái lâm li ướt át đau đớn tuyệt vọng rung động cả đất trời… ... Yêu thương là cảm giác. Mà đã là cảm giác thì chẳng thể nào nắm bắt được. Giữa “yêu” và “không yêu” đôi khi mong manh như bứt m...

Sống có nguyên tắc

"Nếu cứ mãi giữ NGUYÊN ắt một ngày sẽ TẮC"  Anh là một thằng sống có nguyên tắc. Hẳn là nhiều người đọc xong sẽ bật cười mà rằng “Thằng này mà còn gọi là có nguyên tắc thì chắc đến Chí Phèo cũng sống có nguyên tắc được!”. Nhưng sự thật thì anh tự thấy mình sống có nguyên tắc. Và tất nhiên, Chí Phèo, cũng có một phần nào đấy của sự sống có nguyên tắc (thí dụ như nguyên tắc “chỉ rạch mặt ăn vạ khi có đông người” hay nguyên tắc “giải quyết mâu thuẫn bằng bạo lực và cảm tử”). Anh thì không thích giải quyết mâu thuẫn bằng bạo lực, và càng không thích rạch mặt ăn vạ (ăn vạ thì có thể chứ rạch mặt thì không). Nhưng anh vẫn là người sống có nguyên tắc.