Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2011

Viết cho chị

Hôm qua là ngày Phụ nữ Việt Nam. Với anh, vẫn thế, vẫn như mọi ngày. Vẫn sáng ngủ vật vã đến 9,10 giờ. Trưa vật vờ bên máy tính. Chiều vất vưởng trên trường. Tối vu vơ ngoài đường và đêm nằm trên giường suy nghĩ vớ vẩn... Đại khái thế... Hôm qua cũng là sinh nhật một người bạn, một người chị của anh. Với anh, có thể coi như một ngày đặc biệt. Ừ thì anh cũng chỉ nhắn tin chúc mừng sinh nhật, cũng chỉ là cái dấu mốc bắt đầu tuổi 20 - tuổi "ty" đầu tiên của chị. Và thêm vài ba cái "ty" nữa thôi là chị sẽ sang cái nửa dốc phía bên kia của cuộc đời. Nhưng những cái đấy khoan hãy nói, vì là còn xa, vì là tương lai còn ở phía trước... Hôm nay ngủ dậy, nhớ ra rằng đã hứa viết note cho chị, viết note về chị, viết tặng chị, viết linh tinh lan man làm quà nhân ngày sinh nhật chị, và nhân ngày 20/10... ^_^ Chị bằng tuổi anh. Hay nói đúng ra thì chị sinh sau anh 4 tháng. Anh cũng không nhớ bắt đầu gọi chị là Chị từ lúc nào. Và anh cũng không nhớ vì sao. Chỉ biết bây giờ, như một...

[Thơ thẩn] Viết tặng xe đạp

  Tranh của một người bạn vẽ tặng. Trong hình là chiếc xe đạp Asama huyền thoại - nhân vật chính trong bài thơ và cục than đen bên trái là tác giả bài thơ... Bài thơ này anh viết lan man Vì là bài thơ anh viết cho xe đạp Lúc cảm xúc trong lòng dào dạt Chiếc xe đạp bình thường cũng tự giác hóa thành thơ :">   Anh quen em được hơn chín nghìn giờ (tính từ 15/9/2010 đến 19/10/2011 là 9576 giờ) Dẫu không phải thật lâu nhưng cũng nhiều kỉ niệm Từ Cầu Giấy, Đại La, Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt... Con đường nào mà anh chẳng có em...   Nhớ ngày đầu nhập học chẳng ai quen Anh vẫn hiên ngang cùng em lao vào cổng trường Đại học Rồi từ đấy ngày hai lần lọc cọc Buổi sáng buổi chiều mình đến lớp bên nhau...   Lúc có em anh chẳng bận lòng đâu Khi lặng lẽ bước một mình anh mới hiểu Điều bình thường (có ai ngờ) là điều không thể thiếu Không em... anh chỉ muốn... ở nhà thôi  ... Dẫu biết rằng ngày tháng vẫn cứ trôi Rồi một ngày nào, em sẽ chỉ còn là kỉ niệm Sẽ chỉ còn em trong...

Nơi mùa thu bắt đầu (Phần 3)

Anh mở rộng vòng tay… Cóp nhặt chút hơi ấm giữa trời gió lạnh Như kẻ lang thang, anh chờ mưa tạnh Để lặng lẽ  giữa dòng người…  xin… một-cái-ôm… - Lạc Rang -   Mặc dù đã đăng “Tản mạn đầu đông” nhưng anh vẫn muốn viết tiếp “Nơi mùa thu bắt đầu…”. Đơn giản vì anh vẫn còn vài người muốn nhắc đến. Hay chính xác hơn là vài người nhất định anh phải nhắc đến. Những người đặc biệt đối với anh, theo một cách nào đó… Nhưng người bạn, người anh em, những người anh quan tâm và yêu quý. Có thể, đối với họ anh cũng như những người bạn khác, ừ, có thể. Nhưng đối với anh họ là những người bạn đặc biệt… … Đầu tiên là bạn Vích của anh. Bạn thân anh. Mày biết sao tao lại để mày ở vị trí số 1 không? Vì tao biết là nếu không để mày ở đây thì mày sẽ thắc mắc và ý kiến và đòi được là số 1 :)) Nên thôi, cho mày ở vị trí số 1 luôn đỡ phải lăn tăn ;)) T với m quen nhau từ lớp 6. Và từ đấy đến bây giờ đã có biết bao nhiêu chuyện xảy ra. Vui có, buồn có, những chuyện trẻ con ngốc ng...

Tản mạn đầu đông

Hôm nay trời phụ lòng người. Lâu lắm mới có một hôm anh… chải đầu trước khi đi học. Thế mà trời lại mưa :-< Kết quả là anh bước vào lớp với quả đầu ướt lẹp nhẹp. 8h tối. Đạp xe về. Gió lạnh như mùa đông vậy. Tự dưng nhớ cái thời cách đây 3 năm. Cái lần đầu tiên nảy ra ý tưởng viết lách. Lần đầu ấy... Định về nhà sẽ viết cái gì đấy thật nhẹ nhàng bay bổng. Nhưng lại thôi. Đành để bay bổng cho ngày xưa vậy… Post lại vài dòng cảm xúc của 3 năm trước… Bài tản mạn đầu tiên anh viết... Lạnh một chút cho tâm hồn tỉnh lại Chỉ sợ lòng mình, ai sợ gió đông… -Lạc Rang- Mùa đông nắng ít, mưa ít, lúc nào cũng chỉ có gió, trời ảm đạm nhợt nhạt, lầm lì với gió… Tháng 10, học túi bụi, ừ thì sắp thi học sinh giỏi rồi mà (học sinh giỏi cơ đấy ^^). Chán cũng phải học, không muốn cũng phải học, không hiểu gì cũng… cứ học. Thời gian trôi nhanh quá! Các thứ chồng chất lên nhau, không kịp hiểu. Rồi bất chợt chiều nay.... gió lạnh… Có phải gió mùa đông không nhở? Chẳng biết! Chỉ biết là gió se se lạnh, khô...