Là máu thịt đời thường ai chẳng có…”
Dù thời gian qua, vết thương còn đó
Anh vẫn sẽ trở về đúng nghĩa trái tim anh…
Có khi nào ta vội bước quá nhanh
Lúc nhìn lại chỉ còn là kỉ niệm
Chỉ còn tình yêu trong từng câu chuyện
Những câu chuyện bắt đầu bằng “Ngày xửa ngày xưa…”
…
(…Ngày xửa ngày xưa…)
…
Có một chiều thu, kẻ đón người đưa,
Hạnh phúc đến nhẹ nhàng như cây cỏ
Anh đặt trái tim vào bàn tay nhỏ
Khe khẽ tiếng cười, khe khẽ tay run…
…
(…Ngày xửa ngày xưa…)
…
Có một sớm đông gió rét mưa tuôn
Hạnh phúc đến dịu dàng như hơi thở
Anh đặt trái tim vào từng trang vở
Câu chữ vụng về viết nên cả tương lai…
…
(…Ngày xửa ngày xưa…)
…
Có cả những dại khờ, ngốc nghếch chẳng giống ai
Có hoàng tử vừa lười vừa dốt
Có công chúa đi yêu người không tốt
Và còn biết bao vui buồn bắt đầu bằng “ngày xửa ngày xưa…”
…
Câu chuyện bắt đầu từ ngày xửa ngày xưa
Giống cổ tích nhưng vẫn là đời thực
Đâu thể chỉ vui chẳng bao giờ buồn bực
Nước mắt – nụ cười hình như cũng yêu nhau…
Anh sẽ một mình bước tiếp những ngày sau
Ngày hôm nay rồi cũng thành “ngày xửa ngày xưa” của một tương lai nào đấy
Và câu chuyện mới sẽ bắt đầu như vậy
Khi anh trở về đúng nghĩa trái tim anh…
Hà Nội, ngày 1, tháng 2, năm 2012.
Lạc Rang
Nhận xét
Đăng nhận xét