Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2012

Ký sự tình yêu - Kì 2: Người ta yêu nhau rồi người ta không yêu nhau nữa…

Một cộng với một thành đôi Anh cộng cô đơn thành biển Nắng tắt mà người chẳng đến Anh ngồi rót biển vào chai - Trịnh Thanh Sơn - Hẳn sẽ có người đọc cái tiêu đề này và thắc mắc yêu đương thế nào mà vừa kì 1 đang còn tỏ tình nắm tay run run cảm xúc dạt dào mà đến kì 2 đã chia tay rồi? Ừ thì tình yêu nó vẫn hay thích một mình một kiểu như thế. Người ta đâu có kí hợp đồng yêu nhau có thời hạn xác định. Mặc dù có một cuốn sách có tựa là “Tình yêu kéo dài 3 năm”, trong đó đại ý là “hóc môn tình yêu” (ai học y cho ý kiến về loại hóc môn này cái) chỉ tồn tại trong khoảng thời gian 3 năm. Trong 3 năm ấy, năm đầu tiên người ta mua đồ, năm thứ 2 người ta chuyển đồ và năm thứ 3 người ta chia đồ… Bản thân anh không tin lắm vào cái chuyện 3 năm ấy. Với anh thì Kì 1 người ta tỏ tình và Kì 2 người ta chia tay. Hết chuyện! À nhân nói về chuyện hợp đồng, tự dưng anh lại liên tưởng “hợp đồng tình yêu” với hợp đồng lao động. Theo quy định của pháp luật thì người sử dụng lao động được kí với người lao độn...

Kí sự tình yêu - Kì 1: Tôi kể người nghe chuyện ngày xưa

Cứ bảo rằng yêu có phải đâu Chỉ hơi mên mến lúc ban đầu Chỉ hơi nhơ nhớ khi xa vắng Đừng bảo rằng yêu… ứ phải đâu…:”> Luật không quy định tuổi yêu. Có người yêu sớm, có người yêu muộn. Có người mẫu giáo đã biết nắm tay bạn gái. Có người 20 tuổi chưa biết mùi vị một nụ hôn. Chẳng sao! Đã là lần đầu rung động thì bất phân tuổi tác. Dù lớn dù bé đều thấy cuộc đời bỗng dưng đẹp lạ, ánh nắng bỗng dưng rực rỡ, bầu trời bỗng dưng trong xanh và nụ cười của một người cũng đủ làm một ngày bình thường trở nên ý nghĩa… Ai cũng đã, hoặc cũng sẽ một lần như thế. Để rồi một ngày nhìn lại, nửa thấy buồn cười vì những ngày tháng ngây thơ với những rung động đầu đời, nửa muốn trở về với những kỉ niệm ngây thơ ấy. Ai biết được liệu trong cuộc đời được mấy lần bàn tay bất chợt run lên vì một bàn tay khác, cái giật mình thật khẽ kéo theo một nụ cười không giấu nổi… Yêu thương là cảm giác. Đối với mỗi tình yêu người ta tìm được cho mình một thứ cảm giác. Và người ta gọi chung là yêu thương. Nhưng thực tế...

Kí sự tình yêu: Lời mở đầu

Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy Không chỉ dành cho một riêng ai… Đã từ lâu, anh ấp ủ ý tưởng viết một bài kí sự nhiều kì về cuộc sống. Rằng thì là cuộc sống vẫn đang đẹp lắm. Rằng con chim vẫn hót. Rằng chiếc lá vẫn xanh. Rằng đời người ai cũng chỉ có một lần, phải sống làm sao cho đến khi nhắm mắt xuôi tay, không hổ thẹn vì những năm tháng đã sống hoài sống phí. Nhưng một ngày trong khi lên mạng đọc báo và lượn lờ facebook, anh chợt nhận ra rằng cái chủ đề cuộc sống dường như nó to tát quá, trừu tượng quá, vĩ mô quá. Rồi đập vào mắt anh là những dòng tít nóng hổi không thể cưỡng lại được kiểu như: “Em muốn lên giường!”, “Xin lỗi! Anh chỉ là một thằng gay”, “9x vào nhà nghỉ bán người yêu sang Trung Quốc”, “Thanh niên manh động cướp tiệm vàng vì tình”, “Chàng trai yêu đơn phương 30 năm”, “Thất tình, cô gái nhảy xuống sông Tô Lịch tự vẫn”… Ngày nào cũng đôi ba chuyện như vậy. Nhiều lúc anh tự hỏi, phải chẳng đời sống tình cảm của mình có phần bình lặng quá?... Và để cho cái cuộc sống...