Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2012

Mưa

Hôm nay mưa tầm tã từ sáng. Anh ngồi vật vờ ở nhà, chẳng ra ngoài ăn trưa được. Lục lọi trong máy tìm được một bài ngày xưa viết về mưa. Cũng là những cơn mưa mùa hạ như hôm nay. Chỉ khác là người ngồi ngắm mưa mà bụng đói cồn cào, cảm xúc chẳng còn dạt dào như trước. Anh cười... Ai đó từng bảo, khi thời gian trôi qua, một số người lớn lên còn một số người già đi... Dạo này anh không thấy mình lớn lên... Mưa quất xuống lá bàng xanh rộng Mưa leo lên mái ngói xa mờ Mưa chầm chậm thả tình trong vẳng lặng Mưa thì thào câu chuyện ngớt từ xưa - Heinrich Heine - Mưa mùa hạ… Đã lâu không để ý một cơn mưa… Mưa vẫn thế... mà cảm xúc mỗi lần một khác… Mưa bình yên… Chợt đến, chợt đi, mưa mà, chẳng ai nói trước được. Nhiều lúc trời đang nắng đẹp bỗng dưng mưa. Và mưa mau tạnh lắm. Vì nắng vẫn còn, trời vẫn sáng. Sau những cơn mưa như thế thường có cầu vồng. Ngắm cầu vồng… nhiều khi không thấy hết được cả 7 sắc mà trông vẫn đẹp. Lấp lánh. Mờ ảo. Cầu vồng vắt qua lưng chừng núi, cầu vồng ngang mặt b...

Ký sự tình yêu - Kỳ 3: Khởi đầu và kết thúc

“Không người con gái nào để thương yêu Không có người đàn ông nào để trọng Không có kẻ thù nào để ác Không có tội lỗi nào để phạm Không có cả một nỗi buồn để khóc Cũng chẳng có chiến lũy nào để chết Chúng ta làm gì cho hết buổi chiều nay?” - Lưu Quang Vũ – “Viết lảm nhảm và chơi game.” - Lạc Rang - Ban đầu khi viết tên của kì này, anh đã định lấy tên là “Khởi đầu mới”. Nhưng sau khi viết được một vài dòng về cái sự “khởi đầu mới” ấy thì anh lại băn khoăn tự hỏi không biết người ta sẽ khởi đầu như thế nào khi trong thâm tâm họ vẫn chưa tin rằng cái chuyện tình lãng mạn với cả tỉ thứ rung rinh cảm xúc và kỉ niệm (xem lại kì 1) nó đã kết thúc hay chưa? À tất nhiên khi mà người ta đã chia tay nhau thì về đời sống vật chất nói chung là họ chẳng còn liên hệ gì với nhau nữa, tuy nhiên về tinh thần thì người ta vẫn muốn (hoặc vẫn bị) liên quan tới nhau theo một cách nào đó. Ví dụ đơn giản như việc một ngày đẹp trời nào đấy, khi mà con chim vẫn hót chiếc là vẫn xanh, gió vẫn thổi nhẹ nhẹ và nhữ...

Nhật ký

Lẽ ra giờ anh phải ngồi học hành ôn thi chăm chỉ, nhưng thôi, tự dưng muốn viết gì đấy giải trí hơn là đâm đầu vào cái đống chữ vô nghĩa và vô dụng ấy… Dạo này anh suy nghĩ lộn xộn thật, đầu óc cứ quay quay đủ thứ chuyện cả quan trọng lẫn không quan trọng… Viết vài dòng văn xuôi có vần nhịp xem có khá hơn không…   Nhật ký   Cha cho quyển sổ Gáy vàng óng ánh Giấy trắng thơm lừng Anh nắn nót ghi bên ngoài: “Nhật ký”... Một ngày tháng 3 của 10 năm về trước… … Rồi những vui những buồn những giận hờn hi vọng Cả những suy tư rung động đầu đời Anh ghi lại qua từng trang giấy “Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui…” … Ngày… tháng… năm… (8 năm về trước) Sau này mình sẽ thành Luật sư hay Võ sư ? Đại sư nghe cũng hay ấy nhỉ? Ừ thì miễn có “sư”… … Ngày… tháng… năm… (5 năm về trước) Con đường đầy nắng và gió Và những rung động trong veo như tiếng cười 2 đứa… Thuở chẳng ai hay… … Ngày 24 tháng 11 năm 2007 Một đêm khó ngủ Vì cuộc đời đầy những bất ngờ Ai biết ngày sau ra sao nữa Thằng nhóc khờ khờ ...

Để hôm nào rảnh...

Hôm nay là một ngày ý nghĩa trong một chuỗi những ngày vô nghĩa của một cuộc sống có ý nghĩa ở một nơi vô nghĩa với một người có ý nghĩa. Ngày ý nghĩa thế nào? Thôi được rồi, để hôm nào rảnh anh kể. Cuộc sống có ý nghĩa ra sao? Thôi được rồi, để hôm nào rảnh anh nói. Nơi vô nghĩa ở đâu? Thôi được rồi, để hôm nào rảnh anh viết. Người có ý nghĩa là ai? Thôi được rồi, để hôm nào rảnh anh bảo... ... Hôm nay anh upgrade (nâng cấp) được cái điện thoại của anh lên thành: Nokia Vertu 8 XpressMusic 1202 8.0 Mega pixel (anh đọc hết tất cả những chỉ số ghi trên vỏ :| ) . Có gắn định vị toàn cầu GPS kết hợp GPRS, 3GS, IELTS, SS, SNSD, VTC, VCTV, VAC, WC... Và tất nhiên, vẫn nghe gọi được bình thường nhé :->  Anh cũng không rành về điện thoại lắm nhưng chắc loại này chỉ thiếu có chức năng biến hình thành siêu nhân nữa thôi :-?? ... Hôm nay anh mua được mấy sợi dây điện, dây cao su, dây vải, dây chun... dùng để đeo vào cổ tay. Trông rất là kute đáng yêu, xì tin phong cách. Ngày xưa có...

Đêm mưa

Khi ai đó bày cho ta cách xóa đi một phần trí nhớ sao ta không chọn lựa để quên? Anh đã từng thích ngắm nhìn những hạt nước rơi rơi như thế… Xuyên qua ánh đèn đường loang loáng với những tán cây in bóng những hình thù kì dị. Bên chiếc bàn học sinh trải tấm khăn hoa lòe loẹt và chiếc máy tính cũ, với những trang giấy gạch xóa lem nhem, anh hì hục viết những câu chuyện nửa người nửa quỷ, nửa lãng mạn nửa chết chóc; anh đặt cảm xúc vào từng câu chữ, vung vãi suy tư như một kẻ đã sống cả một cuộc đời dài. Anh say sưa với những dòng cảm xúc miên man, những rung động đầu đời. Say sưa với nắng gió, với lá vàng, với mây trôi, với những nụ cười và nước mắt… Có lẽ anh là một thằng mơ mộng… … Anh đã từng thích ngắm nhìn những hạt nước rơi rơi như thế… Để nghe lòng thật thanh thản. Ánh mắt lướt qua con đường và khẽ mỉm cười khi thấy dáng ai vội vã dưới cơn mưa mùa hạ. Cơn mưa chợt ập đến khi nắng còn chưa kịp tắt. Và nắng. Và mưa. Và một thứ ánh sáng lung linh mà ngày ấy anh vẫn thường bảo rằng nó...

Ký sự tình yêu - Kỳ 2.5: Nhưng suy nghĩ vớ vẩn hay thằng khốn nạn và chàng trai tự do

Khi ta mỉm cười và nói - cảm ơn là riêng mình ta biết không chút nào muốn thế Khi ai đó bày cho ta cách xóa đi một phần trí nhớ sao ta không chọn lựa để quên? - Nguyễn Phong Việt - Sau khi anh viết hết Kí sự tình yêu kì 2 thì có một người bạn hỏi anh: “Thế là chia tay rồi là kết thúc đấy à?”. Anh cười… Chia tay là kết thúc. Chia tay cũng là bắt đầu. Đến đây lại có người đặt câu hỏi rằng bắt đầu rồi thì viết kì 3: “Khởi đầu mới” đi còn bôi ra 2.5 làm gì? Ừ thì… như phần trước anh đã nói rồi đấy, tình yêu nó vẫn hay thích một mình một kiểu… Và sau khi kết thúc thì người ta chưa thể và chưa muốn bắt đầu ngay được. Kiểu như là cần có một “thời kì quá độ” ấy. Đại khái thế. Thời kì ấy anh gọi là thời kì của những suy nghĩ… 2.5.1. Thế là người ta không yêu nhau nữa rồi đấy… Vào một ngày đẹp zời nào đấy, anh thức dậy và nhận ra rằng con chim vẫn hót, rằng chiếc lá vẫn xanh, ánh mặt trời vẫn chiếu rực rỡ xuyên qua ô cửa sổ nhỏ và gió vẫn hát lời yêu thương ngày trước… Chỉ đơn giản là người ta, ...