Chuyển đến nội dung chính

Mấy chuyện linh tinh

Hôm nay trời đẹp. Anh ngồi lọ mọ lục lọi lại facebook của mình sau 4 năm. Mỗi dòng status, mỗi note, mỗi bức ảnh đều gắn với từng khoảng thời gian, từng con người đặc biệt. Anh không phải người quen biết nhiều, nhưng nói chung cũng không quá ít. Đại khái là đủ. Dạo gần đây anh ít nói chuyện với mọi người. Toàn loay hoay với máy tính với mấy cái việc lặt vặt một mình. Tối về thì ngồi chơi điện tử, nói chuyện toàn quanh quanh kiểu: “Stun nó! Giết! Về đê! Đ’ có ulti à? Đm sida vl…” Dạo gần đây vui buồn đều chẳng muốn nói. Hình như ai cũng thế. Dần dần rồi người ta cũng ít nói chuyện, ít tâm sự. Nhớ cái hồi mà đứa có chuyện buồn cũng gọi cho mình khóc, đứa có chuyện vui cũng gọi cho mình khoe. Những câu chuyện không đầu không cuối. Giờ lâu lâu mình cũng có nói chuyện, nhưng được vài ba câu lại lẳng lặng kết thúc chẳng ai nói gì với ai…

Tổng hợp lại những gì mọi người viết về mình. Đọc xong lại tự an ủi rằng kể ra mình cũng không phải người xấu…Ờ. Hi vọng thế.

1. Nhận xét đánh giá

* Nó là thằng lý trí, chín chắn, tử tế. Ờm, nói chung là tử tế. Chỉ thích ra vẻ cho người ta ghétthôi chứ nói chung là tử tế.

* Ghét anh nhất những lúc chuyên lôi em ra trêu cho tức chết thì thôi, nhưng thực sự cảm thấy anh là 1 người bạn tốt, biết giúp đỡ, và đặc biệt khi em cần, em có thể nhắn tin cho anh than đủ thứ, để rồi sau đó anh cũng biết giảng giải như 1 ông anh thật sự cho em gái mình.

* Lâu rồi chẳng gặp mày, cũng chẳng biết bây giờ mày xấu đến thế nào rồi, nhưng mà đối với tao mày vẫn giữ nguyên 1 hình tượng thôi. Giống như cái tao từng vẽ 2 lần trước ý, và lần này cũng thế :3 Tao viết Dried peanut bằng màu xanh lá là vì dạo này tự nhiên tao hay đọc mấy cái về Harry Potter, và tao nghĩ mày sẽ là một Slytherin, vì mày rất là gian. Hahaa.

* t thích cái phong cách tưng tửng đơ đơ của m, thích cả cái điệu đi chấm phẩy rất là duyên dáng, và hơn cả là thích đọc văn của m í:x Mỗi lần vào đọc t chẳng bao h cảm thấy căng thẳng hay j j đó tương tự thế. Chỉ là đọc thôi, và thấy nhẹ nhõm. Nhiều khi chỉ là những chuyện vẩn vơ đâu đâu, cơ mà qua lời m kể thì m tốn ko ít công sức để biến những điều to to thànhn hững cái nhỏ nhỏ như thế. 

* phát hiện LH học văn giỏi v~, còn "sinh ra trong cái nôi văn học"....hơi lắm mồm, mà bh vẫn tiếp tục lải nhải, nhưng đc cái nc cũng vui, lảm nhảm nhưng rất là logic.

2. Tâm sự kỷ niệm

* Ngày xưa mình bắt đầu thân với thằng Long. Ngày xưa mình ghét nó dã man, tự nhiên lên cấp 3 lại quay ra thân thân. Chẳng hiểu.

Hồi nó chuyển sang bên này ở trọ, thỉnh thoảng buổi sáng mình hay bảo bố đèo đến cái chân ngõ nhà nó trọ rồi đi bộ với nó đến trường. Rồi 2 đứa sẽ ăn sáng, và nếu mình may mắn trong việc kỳ kèo nhõng nhẽo thì nó sẽ trảtiền bánh mì cho mình :">

Nó hay ôm ấp, khoác vaimình mỗi khi nhìn thấy mình ở trường, và luôn bảo mình ko phải con gái :|

Nó c~ hay bảo mình ngu, bảo mình sắp chết vì mấy cái chuyện tình cảm vớ vẩn. Giờ vẫn thế :|

À nhờ nó mà mình quen được mấy bạn lớp Lý. Hồi ấy nó và mấy bạn ấy còn làm cho mình 1 cái thiếp, trên thiếp có vẽ hình 1 con dê trụi lông đứng trên đỉnh núi >"< Dù sao, mình c~ rất thích :|

Cái hồi cắm trại, mình ngủ lại trại, mình đã gối đầu lên chân nó để ngủ. Lúc ấy mình thấy nó giống một người anh tốt vậy. Mà thật ra, nó với mình, mình vẫn luôn mặc định 2 đứa là anh chị em tốt của nhau mà :-> À còn nhớ ngày xưa chat trên yh, mỗi khi tạm biệt là mình sẽ :* nó còn nó >:D< mình.

Hồi ấy thật là vui...

* Anh?..... Không không mày chứ hay bạn nhỉ. Mặc dù hơn anh một tuổi nhưng anh thích gọi mày là “mày” và xưng “anh” với mày. Đơn giản vì anh thích thế và như thế nói chuyện dễ hơn vì anh ghét phải lễ phép với ai lắm. Vâng vâng dạ dạ không phải sở thích của anh. À cảm ơn mày khá nhiều vì đôi lúc chịu nghe anh nói nhảm và nhớ đi học cẩn thận nhé, để lúc nào anh bận quá thì làm bài hộ anh.

Quá khứ chỉ là quá khứ, và như chị ấy nói: Người ta có thể hết yêu một người nhưng không bao giờ hết yêu kỉ niệm. Vì vậy mà ngồi nghĩ vẩn vơ ít thôi. Và tìm lại tài năng viết lách của bạn đi, mình rất là thất vọng về cái note bạn viết đấy. Bạn diễn đạt còn tồi hơn cả mình, khi mà mình là một đứa không bao giờ truyền tải hết suy nghĩ của mình ra ngoài. Cười.

* T từng đứng trước m và nói thik m 1 lần do cái D nó thách t :))) Đấy hình như là lần đầu tiên t biết thế nào là đỏ mặt thì phải. Đùa chứ hồi bé mình dễ thương thật ấy, sao càng lớn càng như con dở hơi thế này :< T cũng chưa bao h nghĩ đến chuyện khi m ở độ tuổi 20 sẽ vào ca thán vs tvề bài quyền gì gì đó nặng nhọc ntn, cũng chưa bao h tưởng tượng đc mình sẽ giữ liên lạc đến bây giờ. Vì như vô số những tình bạn khác, thậm chí là những tình bạn sâu nặng hơn cái tình cảm bọ xít với m nhiều, bằng một cách nào đó t đều để tuột đi mất. Thế mà vẫn chơi với m, hay ko? :D

* Quen mày từ hồi cấp 2, cấp 3 chơi thân, và giờ mày vẫn ở đấy. Thật là tốt vì mày vẫn ở đấy, sửa máy tính cho tao khi tao cần :)) Và càng tốt hơn khi lần nào sang sửa máy tính cho tao c~ cho tao ăn kẹo.

Thật ra tao c~ chẳng biết nói gì với mày cả :-?? Mọi thứ vẫn ở đấy và chẳng có gì thay đổi :))

Mày hay chê tao xấu gái và tao hay tỏ ra ko thèm quan tâm mấy cái mày viết. Cơ mà thật ra cái nào tao c~ xem, có lẽ thật ra trong mắt mày tao c~ chẳng xấu :-" :)) Chẳng hiểu đang nói gì :)) =))

Lâu rồi ko nói được cái gì tử tế với mày, thậm chí cái ko tử tế c~ chẳng nói, chắc mày bận, tao c~ bận lắm :-" :)) Nhưng mày vẫn ở đấy là tốt rồi :"> Sang năm mày vẫn ở đấy nhé :* Tao c~ thế. Chúng mình cứ ở đấy... Thế là được rồi :*

* Tao từng nói với mày là, tao yêu mày nhiều lắm, có khi, chỉ sau Gia Đình tao thôi… Tao c~ chẳng hiểu sao lại thế. Bởi vì, hình như là, tao với mày, chẳng có gì liên quan đến nhau thì phải :)) Suy nghĩ, học tập, tình cảm, bạn bè… mọi thứ… chẳng liên quan :)) Giờ c~ ít nói chuyện, mỗi đứa 1 cuộc sống… Thỉnh thoảng máy tính tao hỏng thì ăn vạ mày phát rồi thôi ;)) Tao với mày, hình như ít khi nào mà nói được với nhau n~ cái kiểu kiểu tình càm hay sao ấy nhở? Mày tốt với mọi người, em này em nọ, bạn này bạn nọ, mà tao thấy mày cứ kiểu lấc cấc, nhăn nhở, láo toét với tao ấy :| Cơ mà, bỏ qua tất cả mọi thứ, kể cả việc mày ko yêu tao, thì tao vẫn cứ yêu mày :* Mỗi lúc có chuyện gì, hoặc là ko ổn, lại nghĩ đến cái kiểu lấc cấc nhăn nhở của mày, thế là lại cười, lại cố gắng :)

Tóm lại là, ờ, yêu mày, với cả mong mày cứ là thằng điên của tao như thế, vững vàng như thế, lý trí như thế, bựa như thế… để tao có chỗ ăn vạ với cả có thằng mà nghĩ đến mỗi lúc bất ổn. Nhé :*

* Lớp 11 em vẫn đi bộ :D nhưng hình như mặt dày lên rồi, nên cứ vênh mặt lên nhìn đời bằng 2 con mắt :D chắc tại mặt em dày quá nên mấy thằng kia nó cũng chả thèm theo nữa. Rồi em lại có bạn đồng hành mới. Đi bộ mà có bạn đồng hành kể cũng vui, cũng đỡ buồn. Bạn đồng hành trong mắt em lúc ấy là tên hâm đơ bắt đầu từ một câu: “tớ dẫn cậu qua đường nhé” thế là quen. Là những sáng có người chờ mình đi học cùng, là câu chuyện không đầu không cuối, những tán gẫu hâm hâm về đủ thứ, là cái vỗ vai mạnh khiến em giật mình rồi bật cười thành tiếng, là cách nói chuyện hấp dẫn khiến em có thể phun ra biết bao thứ và lúc ấy gần như là một thói quen mỗi ngày tới lớp. Tên hâm đơ ấy còn là kẻ có trách nhiệm, dẫn em sang Bãi Cháy xem carnaval thì phải chờ bạn em đến đón mới về, còn dặn dò như bố dặn con :D

*  Tính cho đến thời điểm này thì t có thể khẳng định m là một trong những người thuộc giới tính nam mà t nói chuyện nhiều nhất :-> Qua hàng tỉ lần t vào than thở vs m, hoặc là m vào than thở vs t, rồi tụi mình bắt đầu nc lảm nhảm.., thì t nghĩ là tụi mình nc cũng hợp phết xD T thích vào quấy rối m mỗi khi ko có việc j làm. Ngay cả khi m để "busy" thì t vẫn vào, tại 90% mỗi lần t gọi m đều trả lời, dù là m có đang để busy đi nữa. Phải nói là t rất cảm kích vì điều ấy :") Gần đây danh sách những người t hay vào nc ngày càng giảm. Nhưng m vẫn đang nằm trong cái danh sách ngày 1 bị thu hẹp ấy ấy :x Quý m lắm lắm :*

Yêu m như yêu nem chua rán :* t chẳng còn j để viết nữa cả nên t dừng đây con heo ạ =;

* Nhớ thì đtien là nhớ đến Long - hồi ấy có bộ 3 LongH - Ngọc Chiêm (bh gần như mất tích, hồi lớp 12 HC gọi là Thiên kim Tiểu thư nhà họ Đồng =)) ) - Bình Chỉ, ngồi đằng sau, lắm mồm vcc. Thực sự là có lúc ghét v~ chỉ muốn nhét dép vào mồm nhưng dép thì 1 đôi 2 chiếc, chno có 3ng`...ko đủ...nên đành thôi.

3. Quà cáp và cảm ơn

* Ngày hôm nay đặc biệt vì em phát hiện ra ông anh “phế vật” của em rất đáng yêu :X Lần đầu tiên được nghe a hát thấy ngạc nhiên vì a hát quá hay :X yêu dã man :X và thấy cảm ơn a lắm lắm vì kiên nhẫn ngồi hát dỗ em, mặc kệ vài người đi qua nhìn a như thg dở hơi vì nghêu ngao hát j ko biết =)), và cảm ơn nữa vì ôm em chặt lúc sợ có gió, mặc dù em biết thừa do anh lạnh nên phải thế (đến đây lại hối lỗi vì hôm qua do đưa áo cho em mặc khi thấy em sắp chết cóng đến nơi, thì anh bị lạnh, làm về ốm thêm) :( cảm ơn vì kiên nhẫn ngồi dỗ em, và bị mọi người xung quanh chỉ trỏ thg kia nó làm j con bé ấy mà nó khóc kinh thế =))

Em sẽ ko nhớ ngày hôm nay nhưng em sẽ nhớ những gì a zai yêu quý của em đã bị hành hạ trong ngày hôm nay :D Cảm ơn anh thêm một lần nữa vì giúp em nhận ra làm em gái Đại Vô Lại cũng ko phải ko tốt, vì em có thể học tập thêm, đôi khi vô lại tí cũng ko phải là ko tốt :D

* Cảm ơn a Long - hàng xóm tốt :))  Cảm ơn anh bỏ giấc ngủ chỉ vì em rủ đi chơi, đến tận chỗ em đón em đi chơi và thỉnh thoảng ngồi chém gió về ty vs e :D Cảm ơn a lắm và mau mau cho em làm quen vs chị dâu cái :D

* Cho 4 năm cấp 2 vs vô số chuyện dở hơi.

Cho 3 năm cấp 3 Yêu Thương mày thật là nhiều.

Cảm ơn... vì đã luôn nghe tao lải nhải... vì đã luôn bên tao n~ lúc tao yếu mềm nhất... Và dù tao có gặp bất cứ chuyện gì thì vẫn là mày vs câu nói muôn thuở: "Ko sao đâu..."

Và... Như rất rất nhiều lần tao nói vs mày rồi ấy..."Tao yêu mày nhiều lắm Bạn Thân

*            tặng chú Lạc

em đã đi rồi. thì cũng tốt thôi.

chiều dạo phố anh lại ngồi tia gái

ly trà vỉa hè mùi tháng năm ngai ngái

anh nhắp cuộc đời mặc mẹ đúng cùng sai

* 2011 giúp mình nhận ra những con người bình thường quanh mình thật sự rất đáng yêu. Như oppa của em:”> dù chả dây mơ rễ má, chả lý do thân thiết, vậy mà đùng cái thành anh em không lý do, để bỗng dưng em có một người anh trai thật tuyệt vời đúng như mong ước, một người có thể ngồi hàng giờ chỉ để hát cho em nghe và ôm em thật chặt, có thể lang thang không mục đích và nói thật nhiều, có thể làm mùa đông bất chợt thật ấm áp, cảm ơn anh nhiều lắm, anh trai ạ :X

4. Chốt

Mặc dù cũng được bạn bè tốn chút ít giấy mực để tô vẽ chân dung mình thêm màu mè. Nhưng có vài lời nhận xét ngắn gọn mình rất ấn tượng nên dùng để kết thúc bài này:

* Anh là một kẻ gàn zở thích uống Sprite và viết văn châm biếm cuộc đời. Một ngày của anh bắt đầu rất muộn và kết thúc cũng rất muộn. Anh dành phần lớn thời gian trong ngày làm những việc vô nghĩa, nhưng lại mong muốn sống một cuộc đời có ý nghĩa…

* Anh là một thằng mất dạy có học!

* Đại Vô Lại

* Tiểu Dâm Tặc

...

* Ngày xưa e hay đi bus cùng a! Hồi đấy nói thật là trôg a "lếch thếch" lắm…

 

Hạ Long, ngày 24 tháng 7 năm 2013

Lạc Rang

P/s: Thật ra còn một số đoạn nữa bạn bè anh viết nhưng không tag cũng không nhắc đến tên anh. Anh đọc thấy có vẻ là nói về mình nhưng không dám chép vào đây sợ lại thành ra nhận vơ

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ngày cũ đã qua...

Trong khi chờ đợi Phần 2 của "Nơi mùa thu bắt đầu...". Vô tình anh có một cuộc trò chuyện với một nhân vật của Phần 1. Kiểu như "Tâm sự đêm khuya" ấy. Và anh muốn viết 1 cái gì đấy. Dạo này anh thèm được viết như người ta thèm uống nước vậy. Anh viết 1 cách điên loạn và lảm nhảm. Giống như trong 1 thời gian dài những câu chữ ấy bị dồn nén lại và đến bây giờ thì nó cứ thế phun ra một cách hỗn loạn không theo một trật tự nào cả. Đêm nay, hay nói đúng hơn là sáng nay (vì có lẽ mặt trời cũng sắp lên rồi) anh lại viết. À nhưng đừng ai nghĩ rằng anh bị tự kỉ hay tâm thần zở hơi gì mà anh thức khuya thế. Anh hoàn toàn bình thường. Lý do anh viết bài này cũng bình thường như mọi điều bình thường khác trong cuộc sống của anh thôi. Đơn giản là anh ngồi chơi game với mấy thằng bạn anh đến 2h30 sáng, anh đang chuẩn bị tắt máy đi ngủ thì bất ngờ người ấy xuất hiện. Và cũng như vài lần trước đây, 2 người bắt đầu nói chuyện. Những câu chuyện không đầu không cuối, những câu chuyện,...

Ký sự tình yêu - Kỳ 4: Yêu... Không yêu...

Có yêu thì nói rằng yêu Không yêu thì nói một điều cho xong Nhưng mà anh thích lông bông Anh không thèm nói cho lòng (em) tương tư :-" ... Giá mà tình yêu đơn giản như trò chơi bói cánh hoa… Yêu. Không yêu. Yêu. Không yêu. Yêu. Không yêu. Yêu… Nhưng mọi thứ lại không chỉ có hai nửa như thế. Rằng người ta chẳng thể nào mà chia những mối quan hệ ra làm hai: Yêu và không yêu. Hay thậm chí, “yêu” và “không yêu” cũng chẳng phải là điểm đầu và điểm cuối của cái quá trình phát triển tình cảm bình thường. Nếu mọi thứ cứ đi theo đúng lộ trình của nó từ “không yêu” đến “yêu” rồi ngược lại thì chắc các nhà làm phim (đặc biệt là Hàn Xẻng) và các tiểu thuyết gia sẽ chẳng còn gì mà mổ xẻ khai thác, người đọc chúng ta cũng chẳng có nhiều cơ hội mà khóc lóc sụt sùi nức nở cho những câu chuyện tình yêu ngang trái lâm li ướt át đau đớn tuyệt vọng rung động cả đất trời… ... Yêu thương là cảm giác. Mà đã là cảm giác thì chẳng thể nào nắm bắt được. Giữa “yêu” và “không yêu” đôi khi mong manh như bứt m...

Sống có nguyên tắc

"Nếu cứ mãi giữ NGUYÊN ắt một ngày sẽ TẮC"  Anh là một thằng sống có nguyên tắc. Hẳn là nhiều người đọc xong sẽ bật cười mà rằng “Thằng này mà còn gọi là có nguyên tắc thì chắc đến Chí Phèo cũng sống có nguyên tắc được!”. Nhưng sự thật thì anh tự thấy mình sống có nguyên tắc. Và tất nhiên, Chí Phèo, cũng có một phần nào đấy của sự sống có nguyên tắc (thí dụ như nguyên tắc “chỉ rạch mặt ăn vạ khi có đông người” hay nguyên tắc “giải quyết mâu thuẫn bằng bạo lực và cảm tử”). Anh thì không thích giải quyết mâu thuẫn bằng bạo lực, và càng không thích rạch mặt ăn vạ (ăn vạ thì có thể chứ rạch mặt thì không). Nhưng anh vẫn là người sống có nguyên tắc.