Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 8, 2013

Mấy con đường

Kì thực trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi… - Lỗ Tấn – Em có tin vào số phận không? ... Như một ông triết gia cổ người Trung Quốc từng phán rằng “Tử sinh hữu mệnh. Phú quý tại thiên”, tạm dịch ra là “Sống chết có số, giàu sang do trời” . Anh chẳng biết, cũng chẳng bao giờ biết được. Nhưng anh tin, suốt cuộc đời mỗi người, hẳn có những con đường, những ngã rẽ, mỗi ngã rẽ là một câu chuyện – những câu chuyện không bao giờ được kể, hay như mấy tay xem phim viễn tưởng thường nói: ở một vũ trụ song song nào đấy, tôi đã đi con đường khác… ... Đơn cử như việc sáng nay anh đi học. Nếu như anh không đi ngược đường mà cứ đi bên phải đúng luật giao thông, biết đâu anh đã đụng xe với nửa kia của cuộc đời, rồi hai người dựng xe cho nhau, rồi nhìn nhau đắm đuối, rồi hẹn hò lãng mạn, rồi yêu thương say đắm, rồi sống hạnh phúc với nhau đến đầu bạc răng long… Đấy là anh ví dụ vậy. Nhưng sáng nay anh đi ngược đường. Sáng nào anh cũng đi ngược đường cho nhanh… ... Đôi ...

Người đi qua đời nhau

  Định là không viết nhưng rồi lại thấy không yên. Thế rồi người ta đi qua đời nhau… - Giống như thầy giáo dạy toán cấp 3 của anh thường nói: “Chỉ gặp nhau một lần, rồi xa nhau mãi mãi”. Ấy là thầy nói về những đường thẳng cắt nhau trong hình học, nhưng mỗi lần nhớ đến câu đấy anh lại nghĩ đến những “đường thẳng” vô tình (và vô phúc) cắt nhau trong đời… Nhưng dù thế nào, những đường thẳng ấy cũng gặp nhau, cũng có một điểm chung để gọi là kỷ niệm. Chắc như thế sẽ hay hơn những đường thẳng song song chỉ biết nhìn nhau qua một khoảng cách được xác định bằng đoạn vuông góc chung của 2 đường thẳng đó. Và cứ thế đến vô cùng… Thế rồi người ta đi qua đời nhau… - Giống như đoàn tàu trong truyện của bác Thạch Lam: mang chút ánh sáng đi qua cái không khí tối tăm ảm đạm buồn chán vô vọng nơi phố huyện nghèo nàn u ám, rồi sau đó lại mang đống ánh sáng ấy đi đâu mất… Dù sao thì như thế cũng có cái hay của nó. Giống như mấy câu thơ anh hay trích dẫn minh họa cho Điều 111 Bộ luật Hình sự, vô tình...