Chuyển đến nội dung chính

Chuyện thầm kín đêm qua

Mặc dù là đã post lên tường nhà bạn ấy rồi, nhưng sáng nay đọc lại mình thấy bài viết thật là ý nghĩa sâu sắc nên mình quyết định post vào riêng một note để lâu lâu lôi ra đọc lại. Hoặc là như bạn ấy muốn khoe với thiên hạ thì bạn ấy cũng dễ tìm :v

Hình như từ lúc quen nhau đến giờ chưa post lên tường nhà này phát nào. Nay nhân lúc tiết trời giá rét, lòng người cô đơn lạnh lẽo, đêm xuống hiu hắt âm u (đùa chứ lẽ ra phải đi ngủ mai đi thi nhưng anh chưa buồn ngủ lắm) nên anh viết (bậy) vài dòng lên tường nhà em, như những người yêu thương nhau họ thường làm thơ viết nhạc gửi cho người yêu để mà nói lên nỗi lòng sâu kín của mình dành cho người yêu vậy, hoặc cũng có thể là như kiểu mấy thằng trẻ trâu nhân lúc chủ nhà đang ngủ mà viết vẽ lăng nhăng lên tường rồi vừa chạy vừa cười sằng sặc…

À nhân nói về việc viết bậy lên tường, anh lại nhớ chuyện hồi bé bé 7,8 tuổi anh lấy zái mít (không biết các địa phương khác gọi là gì nhưng nó giống như quả mít bao tử và có rất nhiều nhựa) viết bậy lên tường nhà hàng xóm. Hôm sau anh bị phạt mang vôi ve ra quét lại. Hi vọng lần này viết lên tường nhà em anh không phải khắc phục hậu quả...

...

Nay tâm sự cũng đã dài, anh xin chuẩn bị dừng đánh máy tại đây và gửi tới em bài thơ, đề phòng trường hợp thiên hạ nhìn vào họ lại bảo anh viết nhảm và chả có gì gọi là tình cảm yêu thương trìu mến quan tâm nhung nhớ cả. Bài thơ đại khái như sau:

Bây giờ thì rất là khuya

Anh thì chưa ngủ em thì ngủ say

Anh thì anh viết thế này

Thì là tình cảm trình bày với em

Anh thì không lớn hơn em

Bố anh thì lớn hơn em rất nhiều

Hết sáng thì đến buổi chiều

Đến khi tắt nắng thì chiều thành đêm

Đêm thì trời sẽ lạnh thêm

Lạnh thêm thì muốn đệm êm để nằm

Nằm thì anh sẽ gãi cằm

Gãi cằm thì nghĩ xem nằm ra sao

Sao thì ở tận trên cao

Cao thì xoa bóp chỗ nào cũng hay

Hay thì anh viết ra đây

Đây thì được nửa bài này rồi em

Em thì đang ngủ đệm êm

Êm thì em sẽ chẳng thèm nhớ anh

Anh thì anh thích nước chanh

Chanh thì nhất định là chanh pha đường

Thôi thì anh sẽ lên giường

Viết nhiều thì xấu mất tường nhà em

Anh thì vẫn muốn nói thêm

Rằng thì anh viết giữa đêm toàn “thì”

Thật ra thì chẳng có gì

Có gì thì cũng làm gì được đâu

Thì chuyện là cũng đã lâu

Anh thì không viết cho em câu nào

Người ta thì vẫn tự hào

Rằng thì thơ thẩn tuôn trào tình yêu

Anh thì anh viết bao nhiêu

Chữ thì rõ lắm có điều lan man

Tóm lại dù mặt anh (hơi) gian

Anh thì anh vẫn vô vàn yêu em…

Nay thì tâm sự đã xong

Chúc em đọc được mấy dòng này vui!

(Hi vọng sớm mai em đi thi có mang theo tập văn bản luật vì rằng thì là hôm nay anh quên không mua…)

 

Hà Nội, nửa đêm ngày 20 gần về sáng ngày 21 tháng 12 năm nay

Lạc Rang 

(Sau khi ở chùa về thì có pháp danh là Thích Rang Lạc) 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ngày cũ đã qua...

Trong khi chờ đợi Phần 2 của "Nơi mùa thu bắt đầu...". Vô tình anh có một cuộc trò chuyện với một nhân vật của Phần 1. Kiểu như "Tâm sự đêm khuya" ấy. Và anh muốn viết 1 cái gì đấy. Dạo này anh thèm được viết như người ta thèm uống nước vậy. Anh viết 1 cách điên loạn và lảm nhảm. Giống như trong 1 thời gian dài những câu chữ ấy bị dồn nén lại và đến bây giờ thì nó cứ thế phun ra một cách hỗn loạn không theo một trật tự nào cả. Đêm nay, hay nói đúng hơn là sáng nay (vì có lẽ mặt trời cũng sắp lên rồi) anh lại viết. À nhưng đừng ai nghĩ rằng anh bị tự kỉ hay tâm thần zở hơi gì mà anh thức khuya thế. Anh hoàn toàn bình thường. Lý do anh viết bài này cũng bình thường như mọi điều bình thường khác trong cuộc sống của anh thôi. Đơn giản là anh ngồi chơi game với mấy thằng bạn anh đến 2h30 sáng, anh đang chuẩn bị tắt máy đi ngủ thì bất ngờ người ấy xuất hiện. Và cũng như vài lần trước đây, 2 người bắt đầu nói chuyện. Những câu chuyện không đầu không cuối, những câu chuyện,...

Ký sự tình yêu - Kỳ 4: Yêu... Không yêu...

Có yêu thì nói rằng yêu Không yêu thì nói một điều cho xong Nhưng mà anh thích lông bông Anh không thèm nói cho lòng (em) tương tư :-" ... Giá mà tình yêu đơn giản như trò chơi bói cánh hoa… Yêu. Không yêu. Yêu. Không yêu. Yêu. Không yêu. Yêu… Nhưng mọi thứ lại không chỉ có hai nửa như thế. Rằng người ta chẳng thể nào mà chia những mối quan hệ ra làm hai: Yêu và không yêu. Hay thậm chí, “yêu” và “không yêu” cũng chẳng phải là điểm đầu và điểm cuối của cái quá trình phát triển tình cảm bình thường. Nếu mọi thứ cứ đi theo đúng lộ trình của nó từ “không yêu” đến “yêu” rồi ngược lại thì chắc các nhà làm phim (đặc biệt là Hàn Xẻng) và các tiểu thuyết gia sẽ chẳng còn gì mà mổ xẻ khai thác, người đọc chúng ta cũng chẳng có nhiều cơ hội mà khóc lóc sụt sùi nức nở cho những câu chuyện tình yêu ngang trái lâm li ướt át đau đớn tuyệt vọng rung động cả đất trời… ... Yêu thương là cảm giác. Mà đã là cảm giác thì chẳng thể nào nắm bắt được. Giữa “yêu” và “không yêu” đôi khi mong manh như bứt m...

Sống có nguyên tắc

"Nếu cứ mãi giữ NGUYÊN ắt một ngày sẽ TẮC"  Anh là một thằng sống có nguyên tắc. Hẳn là nhiều người đọc xong sẽ bật cười mà rằng “Thằng này mà còn gọi là có nguyên tắc thì chắc đến Chí Phèo cũng sống có nguyên tắc được!”. Nhưng sự thật thì anh tự thấy mình sống có nguyên tắc. Và tất nhiên, Chí Phèo, cũng có một phần nào đấy của sự sống có nguyên tắc (thí dụ như nguyên tắc “chỉ rạch mặt ăn vạ khi có đông người” hay nguyên tắc “giải quyết mâu thuẫn bằng bạo lực và cảm tử”). Anh thì không thích giải quyết mâu thuẫn bằng bạo lực, và càng không thích rạch mặt ăn vạ (ăn vạ thì có thể chứ rạch mặt thì không). Nhưng anh vẫn là người sống có nguyên tắc.